Xưa bên
nước Nhật có một ông vua kia, sưu tập được 100 chiếc bình cổ rất quý
hiếm. Nhà vua trưng bày trong một chiếc tủ kính cho triều thần chiêm
ngưỡng. Một hôm có viên quan đại thần tò mò cầm một chiếc bình ra quan
sát và sơ ý đánh rơi bể nát. Vua tức giận sai thị vệ mang viên quan kia
ra ngoài chém đầu. Bấy giờ một viên quan khác liền đến bên chiếc tủ đựng
các bình quý hiếm kia, dùng vai đẩy cho tủ đổ, làm tất cả 99 chiếc bình
đều bể tan. Vua rất tức giận ra lệnh trừng phạt thật nặng kẻ đã cả gan
làm điều này. Nhưng trước khi chém đầu, vua hỏi viên quan đại thần thứ
hai rằng: “Tại sao ngươi dám làm chuyện như vậy?”. Viên quan đại
thần đáp: “Hạ thần thấy rằng, chỉ vì sơ ý làm bể một chiếc bình cổ, mà
bệ hạ truyền giết chết một bề tôi trung thành. Thế thì 99 chiếc còn lại
kia có thể sẽ làm cho 99 người khác phải chết. Vậy còn ai giúp bệ hạ cai
trị thần dân trăm họ? Do đó, hạ thần đã cố ý xô đổ để một mình hạ thần
phải chết thôi”. Sau khi nghe viên quan nói xong vua liền tỉnh ngộ nên
đã truyền tha chết cho cả hai.
Viên quan
đại thần đã khôn ngoan mưu trí xô đổ chiếc tủ đựng 99 bình cổ quý giá
còn lại để can nhà vua và can đảm hy sinh chịu chết để mong nhà vua tỉnh
ngộ. Nhà vua cũng khôn ngoan nghe lời rất thẳng thắn của viên quan, nhờ
đó đất nước đã không mất đi nhiều nhân tài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét