Có lần gã đã hỏi một ông thầy người Pháp:
- Tiếng Việt đối với ngài dễ hay là khó?
Ngài bèn trả lời:
-
Tôi là người Pháp, nếu học tiếng Ý, hay tiếng Tây Ban Nha thì chỉ mất
có ba bốn tháng. Nếu học tiếng Anh thì chỉ mất sáu bảy tháng. Nếu học
tiếng Đức thì chỉ mất hơn một năm. Nếu học tiếng Do Thái thì chỉ mất hai
năm. Nếu học tiếng Tàu thì chỉ mất ba năm. Còn học tiếng Việt ấy hả. Đã
mất bốn năm rồi mà vẫn chưa ăn thua gì. Thậm chí đã viết ra giấy, thế
mà khi đọc lên, thiên hạ vẫn cứ cười ồ!
Cũng
vì thế mà ngày xưa, các vị cố Tây qua Việt Nam để truyền đạo, tiếng
Việt của các ngài không được thông thạo cho lắm, nên nhiều khi đã gây ra
những hiểu lầm, buồn cũng có mà vui cũng có, thậm chí còn cười ra cả
nước mắt cũng có. Đặc biệt là câu chuyện mà tôi thường được nghe kể sau
đây:
Có một chàng thanh niên, khi vào xưng tội với vị cố Tây, anh ta đã nói rằng:
-
Thưa cha, con đã có một vợ và hai đứa con thơ, con rất thương vợ và
thương các con của con, nhưng mà con đã phạm một tội nặng lắm cha ạ!
Vị cố Tây bèn an ủi: - Chúa nhân từ, con cứ việc xưng.
Chàng thanh niên lắp bắp: - Dạ thưa cha, con đã có vợ mà lại còn có mèo nữa ạ!
Vị cố Tây bèn ôn tồn nói: - Có mèo thì sao? Cha cũng có mèo mà!
Cái
rắc rối mà vị cố Tây này không “ngộ” ra được: Mèo có khi chỉ là một con
vật, có khi lại là một con người, và nó được đồng hoá với “bồ nhí”. Vậy
thế nào là bồ nhí?
Trước
hết bồ có nghĩa là phe cánh, chẳng hạn như khi đánh bạc, người ta
thường cặp bồ, hay bắt bồ mí nhau. Còn trong ngôn ngữ dân gian, thì bồ
có nghĩa là bạn thân. Riêng trong mối liên hệ giữa đờn ông và đờn bà,
giữa con giai và con gái, bồ còn có nghĩa là người tình hay người yêu.
Tiếp
đến là chữ nhí. Nếu gã không lầm thì chữ nhí, dưới một góc cạnh nào đó,
cũng đồng nghĩa với chữ nhỏ. Lê văn Đức trong “Việt Nam Tự điển” còn
chua thêm một nghĩa nữa cho chữ nhí, đó là lẳng lơ và liến xáo, chẳng
hạn như nhí nhảnh
Tuy
nhiên, có bồ, có người tình hay có người yêu thì khác với có mèo hay có
bồ nhí. Bởi vì loại có trên thường là công khai, hợp pháp và mang nhãn
hiệu trình tòa hẳn hoi, còn loại có dưới, thì bao giờ cũng thầm lén,
vụng trộm, chui lủi và bất hợp pháp.
Theo
các nhà tâm lý, thì đối với một số những người đàn ông đã lập gia đình,
thì thích “có mèo” hay có “bồ nhí” là một khuynh hướng bẩm sinh, khó mà
cưỡng lại được. Ngay cả những ông chồng “siêu tốt” cũng phải trầy da
tróc vẩy, thế mà chưa chắc đạt được điểm cao cho môn đạo đức hôn nhân.
Một công ty thám tử tư, sau nhiều dịch vụ rình mò, đã hùng hồn công bố
kết quả của họ là 99% đàn ông đã kết hôn vẫn có hay vẫn thích có bồ nhí.
Đàn ông 18 tuổi, thì tìm kiếm một cô gái cùng trang lứa, năm 40 tuổi
các chú này vẫn yêu cô gái 18, và cho đến năm 60 hay 70 các cụ này vẫn
không thay đổi lập trường, trước sau như một, vẫn chọn cô gái 18 nếu có
thể. Đàn ông là như thế. Họ khó chung thuỷ với bà xã, nhưng luôn chung
thuỷ với bản thân mình. (Đẹp).
Vậy
tại sao các ông chồng lại thích có mèo, hay ưa có bồ nhí? Xin thưa chỉ
vì bồ nhí thì giống mèo và mèo thì cũng giống bồ nhí. Gã xin đưa ra một
vài điểm của sự giống nhau ấy.
1-
Mèo ít khi gầm gừ, nhe răng hay dương móng vuốt, trái lại luôn dịu dàng
kêu meo meo nghe thật êm tai. Bồ nhí cũng vậy, ít khi cáu gắt hay quát
tháo ầm ĩ, nhưng luôn âu yếm, thật êm dịu và dễ chịu.
2- Mèo bao giờ cũng sạch sẽ. Bồ nhí cũng vậy, lúc nào cũng thơm tho.
3- Mèo thích được mơn trớn. Bồ nhí cũng vậy, ưa được vuốt ve và thường xuyên nũng nịu.
4- Mơn trớn mèo mang lại cảm giác mềm mại. Bồ nhí cũng vậy, vuốt ve bồ nhí làm cho sung sướng.
5-
Mèo ăn uống nhỏ nhẹ. Bồ nhí cũng vậy, ăn uống rất từ tốn, có nghĩa là
bồ nhí nhiều khi ăn rất từ từ, nhưng lại vô cùng tốn kém, thế mà ông xã
vẫn cứ cho là chuyển nhỏ, không đáng kể.
6- Mèo biết tỏ ra vâng lời. Bồ nhí cũng vậy, luôn cưng chiều khiến ông xã tưởng mình là chúa tể sơn lâm.
7-
Nếu chẳng may bị mèo cào, thì chỉ xót xa tí chút. Cũng vậy, nếu chẳng
may bị bồ nhí giận hờn, thì cũng chỉ thêm thi vị cho cuộc sống mà thôi.
Càng
suy nghĩ, chúng ta càng tìm ra được nhiều điểm giống nhau giữa mèo và
bồ nhí. Cũng chính vì vậy mà các ông chồng, vợ con đàng hoàng, thế mà
vẫn cứ thích có mèo, vẫn ưa đèo bòng bồ nhí. Đối với các chuyên gia
trong lãnh vực gỡ rối tơ lòng, thì đây chỉ là chuyện thường ngày ở
huyện, nhưng đối với các bà xã, thì đây quả là một hung tin, bởi vì khi
dựng nên người đàn bà, Thượng đế đã cài đặt sẵn trong tâm can tì phế của
họ một chương trình ghen và đánh ghen, như Hoạn Thư đã từng phân bua:
- Rằng tôi cũng thể đàn bà,
Ghen tuông thì cũng người ta thường tình.
Các
bà vợ bị phản bội luôn cần đến một quân sư quạt mo, giúp họ những
phương thế “trị mèo”, nhưng tại các trung tâm tư vấn, họ chỉ nhận được
những lời khuyên chung chung, chẳng hạn như phải bình tĩnh và sáng suốt,
phải biết tự trọng và cư xử cho có văn hoá. Nhưng làm sao có thể đàng
hoàng với những kẻ đã không đàng hoàng với mình bây giờ đây?
Tuy
nhiên, sự quyết định của các bà vợ, hành động mà các bà định làm, sự ra
tay hay xuất chiêu của các bà mới thực sự quan trọng, ảnh hướng sâu xa
tới kết quả: Một là sẽ đưa các ông chồng “trở về mái nhà xưa” cách an
toàn, hai là vợ chồng sẽ ca bản đường ai người ấy đi vì tình nghĩa đôi
ta chỉ có thế mà thôi.
Làm sao trị được mèo bây giờ đây?
Gã Siêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét