Truyện cười
Ngày xưa, có ông quan nọ ỷ có chút ít chữ nghĩa nên khinh rẻ
dân làng. Một hôm, ông phán: “Hễ ai đáp trúng những câu đối của ông, sẽ
thưởng cho người đó một con heo”.
Tin đồn đi khắp nơi, nhưng chẳng một ai dám đối cả.
Một hôm tin đồn đến tai anh nông dân nọ, và anh quyết định sáng mai sẽ lên đối đáp.
Đúng hẹn, anh đến nhà quan và cuộc đối đáp bắt đầu. Quan đưa một ngón tay lên, anh nông dân liền đưa lên hai ngón, quan giơ lên ba ngón, anh nông dân liền đưa lên bốn ngón. Suy nghĩ một hồi lâu, quan vòng tròn hai tay trước mặt, anh nông dân liền đưa cánh tay lên và chặt xuống. Quan đành phải chịu thua, thả heo cho anh nông dân dắt về. Vợ quan hết hồn chạy ra hỏi:
- Sao quan thua nó dễ dàng quá vậy?
Quan lắc đầu:
- Không ngờ nó thông minh quá! Tôi nói “Nhất Quan Âm”, nó liền đáp
“Nhị Bồ Tát”, rồi tôi nói “Tam Thánh”, nó liền đáp là “Tứ Hiền”. Suy
nghĩ một hồi lâu tôi nói: “Vòng nhựt nguyệt không gì ngăn cách nổi”. Tôi
tưởng là nó sẽ thua câu này thôi, nhưng không ngờ nó trả lời đúng là:
“Chỉ có sông Ngân Hà ngăn cách nổi đôi bên”, thành ra tôi đành chịu
thua.
Thấy chồng dắt heo về đến nhà, vợ anh nông dân mừng rỡ hỏi:
- Anh đối đáp sao mà thắng quan vậy?
Anh nông dân đáp:
- Có gì đâu mà đối với đáp, sáng sớm mình chưa ăn cái gì hết mà ổng
hỏi: Một đòn bánh tét ăn hết hông, tui liền nói là hai đòn cũng hết; rồi
ổng hỏi: Ba đòn, tui liền nói là bốn đòn cũng hết. Ổng biết đã thua
tôi, suy nghĩ một hồi lâu ổng xin tui lại bộ đồ lòng heo, tui dứt khoát
trả lời ổng: khúc ruột cũng không cho. Cuối cùng ổng đành thả heo cho
tui dắt về.
( Theo TTC )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét