Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

VIẾT CHO EM.




Em gái nhỏ của anh, anh thích gọi như thế. Để em mãi là cô bé học trò ngây thơ, để em được tự do tung cánh trong cái tuổi gọi là thần tiên đó. Chỉ biết ăn, biết ngủ,và chơi thế là ngoan nhất rồi.
Như mọi lúc anh tự hỏi: giờ này, em đang làm gì? Kìa, mái tóc rơi vào trang sách rồi cẩn thận kẻo nhòe mất chữ…còn ở đây anh chỉ nghe tiếng thở từng giọt của màn đêm đã buông nơi thị thành.
Em biết không, em đang nằm trong giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời. Em giống như cánh én của mùa xuân, tự do bay lượn, thả mình theo mây theo gió. Là mùa xuân cuộc đời, em hãy cảm ơn Thượng Đế khi Ngài chọn em làm hình ảnh của Ngài. Ngài luôn trẻ trung giống như em vậy. Nụ cười em làm cho mùa xuân tỏa nắng, tưới vào mùa hè trong anh một dòng suối tươi mát. Trang cuộc đời chưa mở, nhưng làm cho anh cảm thấy ngây ngất rồi. Em ạ! anh ghen tỵ với tuổi trẻ của em đó.
Còn anh, nét hồn nhiên đó đã một thời đi qua mà đôi lúc nhìn lại anh thấy nó lướt qua với tốc độ của ánh sáng. Có gì đó cho tuổi thơ quá vội của anh. Chắc là do thời gian nên anh cảm thấy thế thôi.
Em hãy bay thật cao, hãy nhảy múa cùng mây xanh và đất trời. Hãy ước mơ thật nhiều, không có gì có thể giới hạn được em đâu. Hãy để cho chiếc bút cuộc đời viết nên em thẳng tắp và tròn trịa giống như nét chữ của em vậy.
Có điều lòng anh hơi đượm buồn, một chút thôi. Em hạnh phúc trong tổ ấm của mình. Cha của chúng là một người dễ tính, sao cũng được, mẹ của chúng ta là người phụ nữ tài hoa. Mọi công việc bà quán xuyến hết. Anh nghĩ sau này anh hạnh phúc thế nào khi mà có một người phụ nữ quản lý hết, để mình làm công việc mình thích là đi uống vài chén. hì, em nghe được chắc là em bảo anh hư. Thật đó, bởi vì từ trước đến nay anh không biết trong ví là bao nhiêu tiền. Anh luôn vụng về và vô lo. Mẹ sẵn sàng làm mọi thứ để anh em mình được ăn học. Mẹ đã dạy chúng ta điều trước tiên là học để sống, sống với nhau. Em phải cảm ơn mẹ vì điều đó nhé! Em phải biết, có em trạc tuổi nhưng bụi mù cuộc sống đã cướp đi tuổi thơ ấy. Người ta đã vội khép lại tuổi thơ bằng những tư tưởng áp đặt. Đã vội chặt đôi cách đẹp như thiên thần ấy, để rồi con chim rơi tõm một cách tuyệt vọng. Khi em rơi vào hoàn cảnh ấy em mới biết quý giá bao nhiêu khi được tự do tung cánh…Em đừng làm người lớn sớm như anh, nhưng có lẽ em cũng nên hiểu một tý:” Nhìn lên để phấn đấu, nhưng nhìn xuống để yêu thương”.
Đôi khi anh sống vì nụ cười của em, anh muốn làm người ích kỷ để bắt em nhỏ mãi. Để anh gọi mãi là đứa em nhỏ. Anh thích thế.
Em biết không, thời gian sẽ làm cho em khôn lớn. Em sẽ tự mình học lấy mọi thứ, em sẽ tự do làm điều gì mình muốn. Điều đó là đúng. Em sẽ hiểu ngay thôi mà. Và hai thứ mà em, một cô gái sẽ đón nhận đó là hạnh phúc và đau khổ. Em sẽ nhớ mong, sẽ ấp ủ tình yêu của em. Trong hôn nhân, con gái hạnh phúc khi gặp được hai người đàn ông: Là người yêu mình và người mình yêu. Anh chỉ muốn em gặp một người thôi là người em yêu và họ yêu em. Hạnh phúc của hôn nhân sẽ có hai giai đoạn trước và sau. Em đừng tin hoàn toàn những gì mà em nghe được. Nếu là một con đường khác em hãy sống trọn vẹn cho lý tưởng, hãy viết lên trang cuộc đời em những gì mà em muốn.
Hôm nay mùng 8/3. Anh muốn gửi gắm một chút tâm tình đến em. Hẳn sẽ có những lời chúc gửi tới em, em hãy nhận hết với trọn tấm lòng. Vì những người chúc muốn cuộc sống của em trọn vẹn và tốt đẹp hơn. Em hãy trân trọng những điều đó nhé.

Chào em gái yêu quý của anh:
                                                                                                                                 NĐT-SG.8/3/2013.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét