Chuyện ngựa trắng và ngựa đen kéo xe, tranh chấp không
hơn nhau, bèn cùng nhau gặp Đấng tạo hóa, xin Ngài quyết định.
Đấng tạo hóa nói:
- “Một
con ngựa đi nhanh, một con ngựa đi chậm, chiếc xe nhất định phải đổ nhào. Một
con ngựa đi về bên trái, một con ngựa đi về bên phải, chiếc xe nhất định rệu rã
năm bè bảy mảng. Chỉ có hai con ngựa cùng bước đi nhịp nhàng, nhanh chậm giống
nhau, có mục tiêu và phương hướng giống như nhau, thì chiếc xe mới có thể đi được
vừa nhanh vừa nhẹ nhàng”.
Một tấm chăn không đắp được hai người khác nhau, một
chiếc thuyền không lắp hai lái. Tâm địa không giống nhau, không nên mang cùng
một ách.
Thói thường người cùng bè cánh với nhau, thì khi làm việc
tương đối dễ chịu hơn.
Thế giới này chiến tranh liên miên cũng chỉ vì ý thức hệ
khác nhau.
Các phe phái kình chống nhau, dùng mọi thủ đoạn để công
kích nhau, cũng chỉ vì không đồng chính kiến với nhau, người ta dùng mọi phương
tiện có thể, để lật nhào nhau cũng chỉ vì lòng dạ quá nhỏ nhen.
Thói thường là như thế.
Nhưng tinh thần bác ái của Chúa Ki-tô thì không phải như
vậy, “bác” là rộng lớn, “ái” là yêu, tình yêu rộng vô biên, cho nên mới có thể
chứa đựng những chính kiến khác nhau, những bất đồng khác nhau.
Giáo Hội của Chúa Ki-tô không phải là một chứng minh hùng
hồn của bác ái sao? Giáo Hội không phải là gồm mọi dân tộc trên thế giới sao?
Giáo Hội không phải là đủ mọi màu da, chủng tộc sao? Ấy vậy mà vẫn hiệp nhất,
vẫn cộng tác với nhau, vẫn thăng tiến thế giới, vẫn trường cửu vững bền cho đến
ngày Chúa lại đến.
Một cộng đoàn trưởng thành là một cộng đoàn, mà trong đó,
mỗi cá nhân đều quên mình đi, để vì anh em chị em mà phục vụ.
Như vậy, không còn ngựa trắng hay ngựa đen nữa, mà chỉ có
một mục tiêu mà mỗi phần tử trong cộng đoàn đều hướng đến: Bác ái.
Hạnh Lâm Tứ - Nhân Tài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét