Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012

Thì ra anh yêu em... Chỉ có thể là anh 2 thôi.....



Xin lỗi 2 thật nhiều.... Thì ra người 2 yêu là em...!
Em vẫn nhớ 2 ạ! Vẫn nhớ khi mới quen 2,...lúc đó, em chỉ là cô bé học lớp 6 lí lắc, ngỗ nghịch... Còn 2 là tổng phụ trách đội.... Em vốn thích trò chuyện với người lớn nên mỗi lần tập trung tập huấn... em lại quấn lấy 2 mà trò chuyện...Khi ấy em còn gọi 2 là chú...
Rồi 3 năm sau đó, em được kết nạp đoàn, 2 lại  là phó bí thư đoàn xã.....Như duyên nợ gắn chặt a e mình vậy... Em vốn thích mấy trò giao lưu và sinh hoạt đoàn nên bao giờ cũng lon ton chạy theo 2..hết chương trình này đến chương trình khác, hết đi tình nguyện huyện này đến tỉnh nọ...Cứ như vậy em bên 2....
Có nhìu người ngỡ rằng em là em ruột của 2, cũng có nhiều người cho rằng em là " người yêu" của 2. Những lúc đó em chỉ phì cười...
Em thương 2, yêu mến 2 nhất, tôn kính 2 nữa...Với em, ngày đó và bây giờ 2 luôn là người anh trai em yêu thương nhất...đúng vs lời hứa..Sẽ ko có ai thay thế đc 2...
Bên 2 từ đó đến nay mà đã gần 10 năm rồi.... 10 năm là gần nữa chặng đường em đã đi qua..... Có lẽ 2 là người bạn thâm niên nhất của em rồi 2 nhỉ?? Người luôn bên em lúc em vui, lúc em u sầu..Chỉ có 2 thôi...người có thể ngồi hàng giờ bên em chỉ để cho em mượn bờ vai mà tựa vào.... thương 2 lắm... Nhớ có khi ...chỉ vì em khóc mà 2 chạy hơn 30 cây số về để tặng quà cho em...
..........  Hôm qua, nhận được tin 2 phát thiệp hồng.....
Em vui mừng cho 2, em hạnh phúc cho 2...Cuối cùng 2 cũng đưa nàng về dinh...2 đã 31 tuổi rồi chứ có còn nhỏ nữa đâu... Nhưng niềm vui nào đâu trọn vẹn...Em bàng hoàng trong im lặng...
Sao 2 bảo 2 đợi em lớn mà giờ 2 cưới zk? tôi trêu 2
Anh đã đợi em rồi đấy thôi, đợi đến lúc anh không thể đợi nữa.... .
Tôi lúng túng nhưng vẫn cho rằng 2 đang đùa với tôi... 2 chứng minh cho em thấy đi ....
Em nhớ khi sắp tới sinh nhật 18 của em 2 nói gì ko?
Tôi nũng nịu: Em hok nhớ, 2 nói gì nào?
2 từng bảo, còn 2 ngày nữa thôi là em làm vợ 2 được rồi... Tôi im lặng, .....
Nhưng rồi 2 vẫn đợi em...
Em quyết định vào Sài Gòn đi học, 2 buồn nhưng 2 không khuyên em từ bỏ.... Rồi đột ngột em về, 2 mừng lắm... Nhưng em lại bảo rằng: Em về Đà Nẵng là vì mẹ và người ấy 2 à!
Em bảo rằng em đã chia tay cậu ấy rồi 2 ạ, thì ra ngta chẳng hợp với em. Rồi em còn cười mà bảo rằng: Chắc chỉ có 2 là hợp với em thôi, được rồi, lớn thêm tí nữa em sẽ cưới 2 làm chồng cho khỏe, khỏi đi tìm... Đó với 2 từng là niềm hi vọng...
Nhưng rồi em lại nhắn tin cho 2 : cách cửa này đóng lại, cách cửa khác sẽ mở ra, em lại tìm đc đức lang quân như ý rồi.... cứ như vậy, em bắt anh đợi đến bao giờ hả bé?

Tôi cầm điện thoại trên tay ko vững nữa, nó rơi bịch dưới đất mới khiến tôi chợt tỉnh. Nhặt điện thoại lên và ấp úng...
2...2 đùa hoài, khuya rồi, 2 ngủ đi...
Em có biết là hôm ấy, hôm 2 dẫn em đi biển không? 2 đã muốn ôm lấy em thật chặt, 2 muốn siết lấy em để em ko rời xa anh nữa, muốn cho em biết 2 yêu em... Nhưng em quá vô tư nên 2 không thể thực hiện ý đồ đen tối đó với em được. Làm sao 2 có thể chứ... Giọng anh đứt đoạn.
Tôi vội ngắt máy, tháo bin... tôi không muốn nghe anh nói nữa...Thì ra chính tôi.. chính tôi đã làm tổn thương người anh mà tôi yêu mến nhất sâu sắc như vậy mà tôi nào đâu biết.... Tôi quá vô tư,Nhưng đôi lúc sự vô tư đó lại trở thành vô tâm....Xin lỗi 2
0h00 bật nguồn đt.
Tin nhắn của anh : Anh xin lỗi.
Tôi khóc... khóc vì trách bản thân mình đã vô tình làm cho anh đau khổ như vậy...
Trả lời tn của anh: Bé iu thương anh, Và bé mong anh hạnh phúc... Anh mãi mãi là số 1 trong trái tim của bé...... Mãi mãi..... Không có ai thay thế được... nhưng.... Chỉ có thể là anh 2 thôi .....
"Chỉ có thể là anh 2 thôi"
zme.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét