Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012

Nhiều khi lòng muốn nói....



Nhiều ngày e suy nghĩ, nếu anh không đến bên em, không nói những lời mật ngọt thì giờ đây em đã không phải sống giả dối như thế này. Một con người ghê tởm, sống để che dấu những thứ đang hụt hẫng bên trong con người mình, che dấu những cái mình đang phải suy nghĩ từng giờ, từng phút, từng giây... Lúc nào cũng phải tỏ ra mình là người mạnh mẽ, mình là người bất cần, không phải suy nghĩ chuyện gì, lúc nào cũng rất vui vẻ... A cũng cảm nhận được điều đó rồi!  e đã thành công đúng không?
Hôm nay đã không nhận được tin nhắn nào của a, tất cả đã nói thay a rồi! Bây giờ em không còn gì để hối tiếc nữa.
Những tháng ngày ảo mộng đã qua đi, giờ em lại quay trở về với hiện tại- một cuộc sống bình lặng- không có anh... Ngáy chủ nhật vui vẻ đó, có lẽ e sẽ không bao giờ quên, nó như một giấc mơ vậy, chợt đến rồi chợt đi, như một cơn gió... như anh- đến và đi qua cuộc đời em một cách nhanh chóng.
Hôm nay, cái stt đó là để xem phản ứng của anh ra sao... hình như anh có vẻ vui vì thấy em đi chơi cùng một người khác, như đã quên anh thật sự... nhưng anh đâu biết trong lòng em đau thế nào....Hụt hẫng, trống trải, sao cái cảm giác đó cứ ám ảnh lấy em mãi không thôi, em tự hỏi "Tại sao anh lại có ảnh hưởng lớn đối với em như vậy? Mà không phải người khác? Đến khi nào em mới quên được anh?" Những người trước em không bị sốc như vậy, có lẽ em đã đặt niềm tin quá lớn vào anh, có lẽ anh đã mang niềm tin đó đến cho em chạm vào rồi bất chợt lấy đi không chút đắn đo,... Một chút thôi, chỉ một chút nữa thôi được không a? Một chút nữa để em chạm vào được lâu hơn, một chút nữa để em còn cảm nhận được anh đã từng nói yêu em, đã nói sẽ có ngày chúng ta gần nhau hơn, chỉ một chút nữa thôi... mà sao khó đến vậy? Em nhớ anh, nhớ cái điệu cười đầy hạnh phúc đo, nhưng biết đâu đó mọi thứ chỉ là giả tạo giành cho em- một con bé ngốc nghếch không ai bằng.
Một ngày đầy suy nghĩ đã qua rồi! Chúc anh những điều tốt đẹp nhất! 
zme.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét